Chồng tổ chức tiệc trong lúc vợ ốm, bắt bạn bè dọn dẹp, nhưng không ngờ đã chứng kiến cảnh tượng bất ngờ khi anh quay lưng lại.
Phụ nữ thường khổ sở khi lấy phải chồng vô tâm. Trong hôn nhân, họ không cần chồng giàu có mà chỉ cần một bờ vai vững chắc để chia sẻ niềm vui và nỗi buồn. Tuy nhiên, người chồng trong câu chuyện này lại hoàn toàn thờ ơ. Sau 3 năm cưới, vợ không bao giờ được chồng nấu ăn hay giúp đỡ việc nhà. Anh chỉ tập trung vào công việc, không quan tâm đến vợ, kể cả khi cô ốm. Vợ bị tắc vòi trứng và gặp khó khăn trong việc có con, nhưng chồng càng trở nên vô tâm, nghĩ rằng vợ phải tự lo. Ngay cả khi cô phải vào viện để điều trị, chồng cũng không hỏi thăm mà để cô tự về nhà một mình.
Cô vợ chia sẻ về hành trình mang thai đầy khó khăn sau gần 2 năm vật lộn. Hai tháng trước, cô đã có bầu, nhưng quá trình giữ thai rất vất vả. Ba tháng đầu, cô phải tiêm thuốc hàng ngày và bác sĩ yêu cầu khâu hẹp cổ tử cung ở tuần thứ 13 để giữ thai. Dù chịu đựng nhiều đau đớn, chồng cô vẫn thờ ơ, không giúp đỡ. Cuối tuần trước, khi cô nhờ chồng đưa đi khám thai, anh đã từ chối. Cô phải tự đi và không may bị ngã xe, dẫn đến chảy máu và phải cấp cứu. May mắn giữ được thai, nhưng nguy cơ sảy thai rất cao. Sau 3 ngày nằm viện, cô đã được về nhà.
Bác sĩ yêu cầu em hạn chế vận động, nên chồng em phải tự nấu nướng. Những ngày đầu, anh vui vẻ, nhưng đến tuần thứ hai thì bắt đầu khó chịu, liên tục lẩm bẩm phàn nàn. Hôm qua, anh tổ chức liên hoan với bạn bè, còn em thì tránh đông người ở phòng. Sau khi tiệc tàn, chồng gọi em ra dọn dẹp và nói rằng anh không thể mãi phục vụ em. Anh khẳng định rằng nhiều phụ nữ khác vẫn hoạt động bình thường khi mang thai. Nghe đến đây, em cảm thấy ức chế và tủi thân, như thể chồng mình đã trở thành một người xa lạ.
Không kiềm chế được, em hất mâm bát đũa và chỉ thẳng mặt chồng, chất vấn tại sao anh vẫn có thể thốt ra những lời vô tâm như vậy. Nếu hôm đó anh không ưu tiên tennis hơn vợ, thì em đã không phải khổ sở như thế này. Anh so sánh đúng, nhưng hãy nhìn xem, vợ anh mang thai mà phải tự đi khám một mình, trong khi người khác có chồng đi cùng. Anh có biết em đã chịu đựng bao đau đớn để sinh con vì ai không? Từ ngày em có thai, anh chưa từng hỏi han một lời. Em chán ngán cuộc sống với người chồng như không này rồi. Không cần anh đưa về ngoại, em tự về được. Nói xong, em gọi taxi và xách túi về nhà ngoại. Chiều hôm đó, chồng em sang xin đón em về, nhưng em đã quyết định ở lại cho đến khi sinh con. Thời điểm mang bầu và sinh con là lúc em cần anh bên cạnh, làm chỗ dựa cho em vượt qua khó khăn.
Không phải chồng nào cũng hiểu ước nguyện đơn giản của vợ, khiến phụ nữ phải chịu đựng và rơi nước mắt trong hôn nhân mà họ đã hi sinh. Khi sức chịu đựng đã cạn kiệt, các chồng sẽ không thể giữ vợ lại. Hãy tôn trọng những gì đang có, vì mất đi sẽ không thể tìm lại.


Source: https://afamily.vn/vo-om-chong-van-goi-ban-ve-tu-tap-roi-bat-co-don-dep-nhung-vua-quay-di-anh-da-thay-bat-dia-bay-cung-loi-tuyen-bo-hung-hon-20200514094755401.chn